Top 10 truyện ngôn tình hay về trâu già gặm cỏ non
Top 10 truyện ngôn tình hay dưới đây sẽ đem lại cho bạn một lựa chọn lí tưởng khi bạn muốn thử một chút cảm giác tình yêu có khoảng cách lớn về tuổi tác, xem thử chuyện dở khóc dở cười giữa hai luồng tư tưởng trẻ nít hơn với già dặn hơn. Hãy cùng mình điểm qua top 10 truyện ngôn tình hay nhất hiện nay nhé!
Gió Nam Và Hoa Hồng
Tác giả: Tĩnh Hề
Thể loại: Hiện đại, trâu già gặm cỏ non, tình hữu độc chung, nhẹ nhàng, ấm áp, sạch, có thịt vụn, HE
Số chương: Hoàn 15 chương.
Lần đầu gặp Tạ Nghiêu Đình, ấy là khi Trần Nhứ cùng người mẹ đang trải qua ung thư giai đoạn cuối đến nhà bố anh vốn là một thầy thuốc Đông Y có tiếng, mang theo chút hy vọng ông có thể kéo dài sự sống của bà. Giữa lúc đáy lòng vạn phần bất an, trong một khung cảnh đậm màu xưa cũ, cô tình cờ nhìn thấy anh, người thanh niên đang lặng yên vừa xem sách, vừa nghiên cứu các vị thuốc, tựa như một bức tranh thủy mặc đạm mạc mà tinh tế, mang đến cho người ta cảm giác an tâm và thư thái, khiến Trần Nhứ vốn là một cô gái khép kín, bỗng có ham muốn bộc bạch nỗi lòng với anh. Có lẽ do cô đã quá mệt mỏi. Hoặc là, ngay từ cái nhìn đầu tiên ấy, một cách vô thức và bản năng, cô đã tin tưởng anh.
Rồi duyên phận đưa đẩy, thông qua Giang Tử Mặc, bạn cùng lớp của Trần Nhứ, cũng là cháu của sư phụ Tạ Nghiêu Đình, họ lại gặp lại nhau. Người đàn ông bề ngoài lãnh đạm nhưng có trái tim ấm áp dường như chẳng thể lặng yên nhìn cô gái nhỏ chật vật đấu tranh với cuộc sống. Mẹ mất vì bệnh nặng, cô buộc phải chuyển đến sống cùng người bố đã bỏ rơi mẹ con cô từ lâu và có cuộc sống mới bên mẹ kế cùng con riêng. Người mẹ kế thì luôn nhăm nhe ngôi nhà mà mẹ đã để lại cho cô làm của để dành, người bố chẳng còn bao tình thương, thêm bất lực với việc làm ăn khó khăn, gây sức ép khiến một Trần Nhứ quật cường quyết định bỏ về sống một mình. Một cô gái đang học năm cuối cao trung, nhỏ bé như thế, mạnh mẽ như thế, mà cũng yếu ớt đến vậy, khiến Tạ Đình Nghiêu từ người qua đường hờ hững, chẳng biết bắt đầu từ lúc nào lại muốn che chở cho cô. Cô gái với dáng vẻ đơn bạc, gầy yếu kia, cùng tính tình kiên cường tựa như cây nhỏ, đã lén lút mọc rễ trong lòng Tạ Đình Nghiêu, nảy mầm, chậm rãi phát triển đến không thể nào bỏ qua.
Mà Tạ Đình Nghiêu đối với Trần Nhứ, trở thành cảng tránh gió, là nơi chốn ấm áp nhất, an toàn nhất giữa dòng đời nóng lạnh.
Chỉ là giữa hai người bọn họ, còn có khoảng cách tuổi tác 10 năm, có cách biệt giữa một bác sĩ Đông y thành thục ổn trọng và một nữ sinh còn đang chập chững dò dẫm từng bước vào đời chẳng thể làm ngơ, và một tương lai nhiều bất định đang chờ Trần Nhứ lựa chọn và vượt qua ở phía trước.
Cho nên đến cùng, tình cảm của Tạ Đình Nghiêu có thể kiên trì chờ đợi? Mà yêu dấu của Trần Nhứ, phải chăng cũng chỉ là bồng bột nhất thời của tuổi trẻ, rồi sẽ phai nhạt dần cùng với tháng năm?
Dĩ nhiên không phải.
Tạ Nghiêu Đình là mẫu nam chính ngôn tình cổ điển. Anh an tĩnh, thành thục, trầm ổn và đạo đức. Là một bác sĩ Đông Y, nơi người đàn ông này luôn tỏa ra sức hút ấm áp và mang đến cho người bên cạnh sự yên tâm có lẽ từ chính đặc thù nghề nghiệp của mình. Như Trần Nhứ từng nhận định, anh giống như một loại thảo dược mang đến cho người ta cảm giác thư thái. Ở bên một người đàn ông như vậy, sẽ chẳng bao giờ phải lo lắng bản thân chịu thiệt thòi, bởi sẽ luôn được lấp đầy trong sự chu đáo cùng săn sóc che chở của anh.
Lúc bắt đầu, Tạ Nghiêu Đình từng do dự, cảm thấy áy náy và tội lỗi bởi khoảng cách tuổi tác giữa anh và cô, đứng ở phương diện nào đó, anh là tiền bối, còn là chú của cô. Nhưng khi đã nhận định tình cảm của mình rồi, thì thứ tình Tạ Đình Nghiêu dành cho Trần Nhứ là trọn vẹn mười phần trái tim. Tình yêu của anh có lúc đầy bao dung, giống như khi anh bằng lòng để cô lựa chọn tương lai của mình, dù trong tương lai đó có lẽ sẽ không có bọn họ. Nhưng kể cả anh nguyện là bến cảng che mưa chắn gió cho cô, không có nghĩa là sẽ đứng im một chỗ thụ động chờ đợi. Điều mình thấy hấp dẫn nhất ở Tạ Nghiêu Đình có lẽ là thế: Tình yêu của người đàn ông bề ngoài tĩnh lặng, tưởng chừng như vô dục vô cầu ấy vậy mà cũng có thể rất cháy bỏng. Giống như anh có thể một thân phong trần mệt mỏi vượt ngàn dặm xa xôi, chấp nhận rời bỏ người thân và những thứ quen thuộc để đến bên cô, ở bên cô.
Với Trần Nhứ, cô gái mang sức hút đầy mâu thuẫn giữa một bên là thiếu nữ non nớt nhiệt huyết, một bên là phụ nữ chín chắn đang trưởng thành; giữa một bên là cành liễu yếu ớt trong gió, một bên là cây mai quật cường. Một cô gái như vậy, lại xinh đẹp, hiển nhiên sẽ không thiếu người theo đuổi. Nhưng bất kể là ai, trong lòng cô đã đã định chỉ có một người đàn ông duy nhất. Tạ Nghiêu Đình là tín ngưỡng, cũng là chấp nhiệm cả tuổi xuân của cô. Bờ vai anh là nơi chốn an yên nhất mà cô nguyện mãi tựa vào. Người mà với cô, tất cả những danh lợi dụ hoặc trên đời, cũng đều chẳng thể sánh được với ánh mắt nụ cười của người ấy.
Giống như những cặp yêu nhau khác, giữa Tạ Nghiêu Đình và Trần Nhứ, không phải lúc nào cũng chỉ có mật ngọt và tin tưởng. Bởi vì yêu càng nhiều, so đo càng nhiều, tự ti cũng càng lớn. Nhưng đi được với nhau lâu dài hay không, khác biệt sẽ luôn nằm ở chỗ bạn có đủ yêu hay không. Chỉ cần tình cảm kiên định, tin rằng dù có đôi lúc bất an, thì vẫn luôn có thể nắm tay nhau đi đến tận cuối con đường. Mà phần kiên định này, cả Trần Nhứ, cả Tạ Nghiêu Đình, họ đều có đủ. Có thể họ chưa đủ lòng tin vào tình cảm của đối phương, nhưng riêng với bản thân họ, thì luôn chấp nhất một người, một lòng.
Ngoài nam chính, truyện còn có hai nam phụ. Nữ phụ là mối tình đầu của nam chính nhưng với mình chẳng đáng nhắc đến. Cô ấy đã lựa chọn rời bỏ Tạ Đình Nghiêu để theo đuổi tham vọng, mà với anh, rất rõ ràng, người đó đã chỉ là quá khứ không chút bận tâm, còn Trần Nhứ mới chính là hiện tại, tương lai của anh. Ngay cả hai nam phụ, dù đều là những nam thần soái ca hấp dẫn, tiếc rằng đều thua ngay ở vòng gửi xe vì trong mắt Trần Nhứ thì tụi con trai cùng độ tuổi quá non nớt, vả lại từ lúc quen biết Tạ Nghiêu Đình thì trong mắt cô đã không ai có thể sánh được với anh nữa rồi. Tuy nhiên, khác với các cuốn truyện khác khi nam nữ phụ chỉ là làm nền, làm màu, thì điểm mình đánh giá cao ở đây đó là họ đều có cá tính, có câu chuyện riêng. Kể cả tách rời nam nữ chính, họ vẫn là những cá thể độc lập, có tâm tình và số phận, đáng để thương, để mến.
“Gió Nam và hoa hồng” ngắn thôi, nhưng là một cuốn truyện viết rất được, thích hợp đọc trong những ngày se lạnh thế này. Tình yêu giữa Trần Nhứ và Tạ Nghiêu Đình mang lại cảm giác như khi ta uống một bát thuốc Đông y vào những ngày đầu óc chếnh choáng và bải hoải bởi tiết trời thu ẩm ương, có chút vị đắng, vị ngọt, vị nồng, nhưng nhất định sẽ giúp ta yên lòng mình sẽ khoẻ lại. Không khí trong truyện cũng chính là như thế. Có chút hiện thực chua xót, chen lẫn là những vất vả bon chen giữa dòng đời biến động, những mảnh đời bất hạnh, nhưng cho đến cuối cùng, thứ đọng lại ngoài cảm giác sầu thu xuân thương thì tốt đẹp thay, vẫn là sự ấm áp, nhẹ lòng.
Trang Giấy Bị Đốt
Tác giả: Dã Trí
Thể loại: Hiện đại, trâu già gặm cỏ non, chữa lành, ấm áp, HE
Số chương: Chưa hoàn
Lý Gia là một cô gái có hoàn cảnh siêu đặc biệt, sinh ra bị cha mẹ bỏ rơi, cô ruột nuôi cô từ nhỏ. Người cô ấy mở quán trà nhưng thực ra là để làm các hoạt động đánh bạc mại dâm phi pháp, đã thế bà còn qua lại với một ông trùm xã hội đen. Để hợp thức mối quan hệ đó thì bắt Lý Gia nhận người đó làm cha nuôi. Từ nhỏ Lý Gia đã sống trong môi trường không lành mạnh vậy nên cô càng khao khát những thứ sạch sẽ, khao khát cuộc sống bình thường như bao người.
Ai nhìn vào cũng ghen với cuộc sống giàu sang mặt ngoài của cô nhưng đâu ai hay trong thâm tâm cô gái nhỏ thèm khát một gia đình có đầy đủ cha mẹ đến nhường nào. Tuy nhiên từ ban đầu khi ra đời đã định cuộc sống của Lý Gia siêu bấp bênh rồi. Vậy nên cô đến với nhạc rock cũng thật tự nhiên vì chỉ có chất nhạc hoang dại ấy mới giúp cô trải hết nỗi lòng. Những lúc đau đớn nhất chỉ có đắm chìm trong âm nhạc mới khiến cô quên đi thực tại đầy đớn đau.
Diệp Chiêu là một chàng trai từng có quá khứ đầy huy hoàng, con nhà người ta, bố là chủ nhà máy, sinh viên ngành tiếng Nga của Bắc Đại, xuất bản ứa bán siêu chạy, còn đạt được học bổng sang Nga. Thế nhưng khi cha anh phá sản mọi bất hạnh đổ ập lên anh, mẹ bỏ đi, cha để lại vừa nợ ngân hàng lẫn nợ bài bạc, cô bạn gái lợi dụng anh đau khổ bán bản quyền truyện chuyển thể thành phim khiến anh mất đi danh tiếng. Suốt mấy năm trời anh chìm đắm trong viết những câu chuyện mì ăn liền, bán bảo hiểm tích cóp từng đồng trả nợ. Bản thân trên vai anh là món nợ nặng nề nên anh đâu dám đến gần cô.
Thế nên anh mới năm lần bảy lượt đẩy cô tránh xa mình ra, suốt hai năm trời anh không hồi âm bất cứ lá thư nào của cô chỉ mong cô quên anh đi, chỉ tận đến khi trên lưng anh không còn gánh nợ nữa thì anh mới dám dũng cảm tiến về phía cô.
Nam nữ chính bộ này cả hai đều là những tâm hồn lạc lối, nhìn từ bên ngoài chả thấy liên quan gì nhau nhưng mọi mặt lại giống nhau đến lạ từ hoàn cảnh gia đình cho đến sự bức bối trong cuộc sống.
Không khí của truyện có phần nặng nề và điên dại, đan xen theo là những bản rock trút hết nỗi lòng. Tất cả họ giống như một gia đình theo đuổi mộng tưởng, cùng nhau vượt qua giông bão. Những nhân vật phụ của truyện siêu ấn tượng là Đường Quý Phi – thái tử gia xã hội đen có lúc sa ngã nhưng chưa bao giờ muốn dính sâu vào vũng lầy. Là cô Lý Linh Lan hết lòng chăm lo cho Lý Gia nhưng không bao giờ thừa nhận. Người phụ nữ ấy hi sinh cả cuộc đời cho tình yêu vô vọng mà không được hồi đáp. Là cha của Diệp Chiêu tưởng rằng vô tình cũng là một người hết sức thương con. Mạch truyện có nhiều nút thắt và tình tiết nên đôi khi bỏ qua một chi tiết là khó bắt kịp. Tác giả đưa ra rất nhiều vấn đề và đều giải quyết hợp lý gọn gàng.
Tìm Đường
Tác giả: Quân Ước
Thể loại: Hiện đại, trâu già gặm cỏ non, ngọt ngào, nhẹ nhàng, HE.
Số chương: Hoàn (50 chương + 1 phiên ngoại)
Nữ chính Lương Nghiên, 20 tuổi. Nam chính Thẩm Phùng Nam, 33 tuổi. Lần đầu tiên Lương Nghiên gặp Thẩm Phùng Nam là trong một ổ đa cấp mà cô bị bạn thân lừa vào. Còn Thẩm Phùng Nam, anh là một phóng viên nằm vùng.
Lương Nghiên có một quá khứ bất hạnh. Cô là kết quả của một lần mẹ cô mượn rượu trèo lên giường bố cô – một người đàn ông đã có gia đình. Tồn tại với thân phận con riêng trong nhà họ Lương suốt bảy năm, cô sống e dè, đè nén, cố gắng tỏ ra ngoan ngoãn, nghe lời để người ta bớt ghét mình đi một chút. Cô khao khát tình yêu thương của bố, không bao giờ muốn đem phiền phức đến cho ông. Mà chính vì tâm lý này, năm 13 tuổi, cô bị cậu nhỏ Nghiêm Kỳ quấy rối nhưng chỉ có thể im lặng nhẫn nhịn. Cơn ác mộng kéo dài hai năm trời. Đến khi mọi chuyện vỡ lở, Nghiêm Kỳ bị đưa ra nước ngoài, Lương Nghiên rời khỏi nhà họ Lương. Từ đó, cô “thay hình đổi dạng”, cắt đi mái tóc dài, biến vẻ ngoài của mình thành không khác gì một cậu con trai.
Thẩm Phùng Nam từng là một phóng viên chiến trường. Anh có một mối tình đầu mười năm, những tưởng sẽ sống chết có nhau, nhưng khi anh gặp nguy hiểm ở chiến trường Syria, cô bạn gái của anh vì sợ chết mà quay lưng bỏ chạy. Anh bị bắt, bị đánh, bị cắt cổ. Anh được đưa trở về với một tấm thân đầy vết thương, và một con tim rỉ máu.
Định mệnh đã dẫn lối cho cuộc gặp gỡ giữa một người đàn ông mang vết thương lòng bị bỏ rơi, và một cô gái vì nỗi ám ảnh trong quá khứ mà đã 20 tuổi nhưng chưa yêu đương lấy một lần. Lương Nghiên chính là người theo đuổi. Cô gái ngốc nghếch ấy còn chẳng hề nhận ra rằng mình đã thích người ta cho đến khi được cô bạn thân nhắc nhở. “Lúc nào cũng nghĩ đến người ấy là thích ư?”
Xác định được tình cảm của mình, cô bắt đầu theo đuổi anh, thẳng thắn và chân thật như chính con người cô. Cô không ngại ngùng, cô chẳng vòng vo, thích là thích, là cứ tiến lên thôi. Cô tỏ tình, anh chấp nhận. Họ cứ thế đến với nhau.
Lương Nghiên luôn mạnh mẽ, kiên cường vì vốn bản chất của cô là vậy, không phải cô gượng ép hay khiên cưỡng. Cô ngốc nghếch trong tình yêu, chuyện gì cũng lên mạng tra, từ cách tỏ tình, cách mua quà, cả sau này đến cách cầu hôn cũng thế. Cô nói được làm được. Bạn gái cũ của anh vì sợ chết mà bỏ rơi anh, cô khẳng định, cô sẽ không như thế. Và cô làm được, không tiếc mạng sống vì anh, không hối hận vì anh mà bàn tay nhuốm máu.
Còn Thẩm Phùng Nam, tuy rằng trong quá khứ anh đã yêu người phụ nữ ấy sâu đậm, nhưng anh đến với Lương Nghiên không phải vì “mượn người mới quên đi người cũ”. Anh hết lòng hết dạ với Lương Nghiên, gặp lại người bạn gái cũ sau nhiều năm biệt tăm biệt tích, anh ngạc nhiên có, sửng sốt có, nhưng tình cảm của anh chẳng một giây lay động. Anh dứt khoát với quá khứ, cho dù có đối mặt với người cũ, trong lòng anh vẫn đầy ắp bóng hình cô gái nhỏ Lương Nghiên của anh.Trong chuyện tình này, Lương Nghiên hầu như luôn là người chủ động. Nhưng không phải vì Thẩm Phùng Nam luôn ở thế bị động, mà người ta không cảm nhận được tình cảm từ phía anh.
Đỗ Quyên Không Tàn
Tác giả: Miêu Miêu Trần.
Thể loại: Hiện đại, tình yêu đô thị, trâu già gặm cỏ non, HE.
Số chương: Hoàn 66 chương
Năm 4 tuổi, Ngư Vi lần đầu gặp Bộ Tiêu 14 tuổi. Cô gái nhỏ đang nước mắt ngắn dài, lạc lõng nơi xa lạ bỗng nhiên nhìn thấy một chàng trai từ trên cây nhảy xuống, tay ôm mèo, giật mình đến quên cả khóc. Và cú nhảy đó có lẽ cũng là cú nhảy đã đưa hình bóng anh in sâu vào tâm trí cô. Hình ảnh cậu thiếu niên áo trắng, có đôi mắt hoa đào màu đen sâu thẳm mà long lanh đẹp nhất, vừa ngỗ nghịch, vừa sinh động, vừa giảo hoạt lại mười phần thu hút ấy đã để lại ấn tượng khó phai mờ trong lòng bé gái nhỏ.
Mười năm sau, cô của mười bốn tuổi, mất cha, mẹ ốm nặng, lại một lần nữa gặp lại anh. Bóng dáng ấy đã từ một chàng thiếu niên trở thành một người đàn ông trưởng thành, vẫn ngang tàng như vậy, vẫn giảo hoạt như vậy, vẫn ngỗ nghịch như vậy, càng phong trần và quyến rũ hơn. Anh xuất hiện, giúp đỡ cô những lúc khó khăn chật vật, trở thành chỗ dựa và là sức mạnh tinh thần to lớn đưa cô vượt qua những ngày tháng đen tối nhất, giúp cô vượt qua niềm đau mất mẹ mất cha, bơ vơ trên cõi đời để tiếp tục sống.
Sự xuất hiện của Bộ Tiêu sau 10 năm, thực ra ban đầu cũng là bởi vì nhận sự ủy thác của bố, người vốn là đồng đội cũ cùng chiến đấu với ông nội Ngư Vi mà nay muốn trả ơn cứu mạng năm xưa. Anh được giao nhiệm vụ quan tâm chăm sóc hai chị em Ngư Vi và Ngư Na, đặc biệt là sau khi mẹ hai cô gái mất. Công việc tưởng chừng không quá khó khăn với gia đình vừa có tiền, vừa có quyền, lại vừa có tâm như nhà họ Bộ. Nhưng hai cô gái nhỏ lại phải sống dưới sự bảo hộ của dì ruột, mà do vốn ghen tỵ với người chị đã mất nên càng ghét bỏ và đối xử tệ bạc với hai con gái của chị. Ngôn Tình Sắc Nhiệm vụ của Bộ Tiêu lại cũng khó khăn hơn do tính cách vô cùng tự trọng và tự lập của Ngư Vi. Một Bộ Tiêu vốn ngang ngược, càn rỡ thành thói, thích gì làm đấy phải trở nên thu liễm, cẩn trọng trong việc quan tâm và đối xử với Ngư Vi. Anh gọi cô là “dằm cá nhỏ”, là cái dằm cá nhổ ra không được, nuốt xuống không xong của anh. Và rồi chẳng biết tự lúc nào, cái dằm cá nhỏ ấy trở thành “dằm trong tim” anh. Người đàn ông sống hai mươi tám năm trên đời, tự do tự tại, tự tung tự tác, vẫn luôn tự hào cho rằng mình “đi qua vạn bụi hoa, không một phiến lá dính thân” nhưng cuối cùng lại khuất phục trước cô gái nhỏ, cam tâm tình nguyện giao nộp cả thân thể và trái tim cho cô, nguyện mãi chẳng cần thoát ra.
Ngư Vi có vẻ ngoài dịu dàng, cư xử ôn hòa, nhã nhặn, hiểu chuyện, nhưng bên trong quyết đoán và kiên định. Chẳng phải người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập nhất chính là kiểu phụ nữ luôn biết mình muốn gì, cần gì và làm gì sao? Ngư Vi chính là như thế. Mặc dù yêu thầm Bộ Tiêu nhiều năm, nhưng không như những dạng nữ truy khác là tìm cách theo đuổi, thu hút người đó, mà cách làm của Ngư Vi đó là khiến cho bản thân mạnh mẽ hơn, độc lập hơn; dù tự ti về cách biệt tuổi tác và thân phận của mình, nhưng cô không lùi bước mà cố gắng để bản thân tự đứng vững trên hai chân của mình, nhờ đó có thể đường hoàng đứng sánh vai bên cạnh người cô thương, có thể tự tin ngẩng cao đầu đứng trước anh, gọi tên anh, cái tên mà cô từng giờ từng khắc ấp ủ trong tim và nói với anh 3 tiếng “Em yêu anh”.
Một Bộ Tiêu phóng khoáng, một Ngư Vi nhu hòa cẩn trọng. Như hai cục nam châm hút vào nhau. Tưởng như không hợp mà lại hợp không tưởng. Tình cảm của Bộ Tiêu dành cho Ngư Vi là kiểu sinh ra 28 năm trên đời chỉ để chờ nàng xuất hiện. Vì Ngư Vi, Bộ Tiêu cả đời phóng khoáng cuối cùng cũng nếm trải cảm giác lo được lo mất
Còn Ngư Vi, đối với Bộ Tiêu, có thể nói một tiếng yêu không đủ, giống như cô đã từng tâm sự với bạn gái thân “Mình có thể chết vì anh ấy”. Nó là sự si mê, tôn sùng, là cái nhìn dành riêng và duy nhất cho một người. Mọi thứ về anh trong mắt cô đều là tốt nhất, đẹp nhất, hoàn mỹ nhất. Người con gái xinh đẹp kiên cường ấy có biết bao nhiêu người theo đuổi, bao ánh mắt dõi theo ngưỡng mộ. Dù Bộ Tiêu có thể vì bản năng chiếm hữu giống đực mà ghen với họ, nhưng anh không bao giờ phải lo lắng sẽ có ai đó thay thế được anh. Bởi vì có anh, tất thảy những người con trai khác đều như không tồn tại, hoàn toàn chẳng có sự thu hút giới tính với cô. Nếu như với Bộ Tiêu, Ngư Vi là người mà anh dành hết mọi nghiêm túc cẩn thận của đời mình, thì với Ngư Vi, có lẽ Bộ Tiêu chính là nơi mà cô gửi gắm toàn bộ sự nhiệt tình, càn rỡ, tùy ý nhất của cô.
Tam Giác Mùa Hè
Tác giả: Giải Tổng
Thể loại: Hiện đại, đô thị, tình yêu duy nhất
Số chương: Hoàn (56 chương + 2 phiên ngoại)
Nữ chính Từ Đồ gây họa bị bố ném về thâm sơn cùng cốc, gửi gắm nam chính Tần Liệt để cải tạo dạy dỗ. Nữ chính còn nhỏ, mới 19 tuổi thôi. Trước khi gặp nam chính thì sống bất cần, kiểu côn đồ điển hình, trang điểm khói rất đậm, mặc thun ba lỗ, áo jacket đinh, lưỡi gắn kim cương, tóc nhuộm hồng. Sau khi gặp nam chính, anh cho vào quy củ bắt bỏ hết không trang điểm gì cả, sau còn nhuộm đen tỉa lại tóc cho thục nữ sống đúng lứa tuổi. Nữ chính rất hồn nhiên, trong sáng, hiểu chuyện lại nhân hậu, đáng yêu lắm ý. Nói là lên núi cải tạo nhưng thực ra là được nam chính động viên giúp đỡ vượt qua nỗi sợ hãi trong quá khứ thôi.
Nam chính Tần Liệt tài giỏi, sống có trách nhiệm với gia đình, với thôn làng nhỏ nơi anh sinh ra. Nam chính già rồi, 31 tuổi, đầu truyện lạnh lùng, khô khan, lại còn hơi quá đang với nữ chính nữa, nhưng khi yêu vào rồi thì mãnh liệt đừng hỏi luôn. Ai đời già đầu rồi mà yêu vào cũng ghen ngược ghen xuôi, có đoạn giận lây sang con chó buồn cười lắm ấy.
Ngoài nam nữ chính ra còn kể đến mối tình của em gái nam chính, Tần Xán và Cao Thành. Lưu Xuân Sơn (Cao Thành) bị đổ oan nên trốn đến thôn Lạc Bình, ngay lần đầu gặp đã chiếm trọn trái tim của bạn Tần Xán ngây thơ cứ tưởng ông anh Tần Liệt nhà mình đẹp trai nhất rồi, ai ngờ có người đẹp trai hơn. Lưu Xuân Sơn vì bị đổ oan nên hoá điên, nhưng Tần Xán lại luôn yêu anh, sống đúng với tình yêu của mình. Mấy ai yêu được một người điên năm năm, rồi lại mất thêm năm năm nữa để chờ đợi tình yêu của mình.
Em Ở Bên Ai Cũng Là Khoảng Trống Trong Anh
Tác giả: Trần Ai
Thể loại: Hiện đại, trâu già gặm cỏ non.
Số chương: Hoàn (10 chương + 1 phiên ngoại)
Giang Nguyệt không biết mình sinh ra lúc nào, bố mẹ là ai, quê hương là nơi đâu. Bị bỏ rơi ngay trước cửa giáo đường, được nhận nuôi rồi trả về, sống với bà Liễu đến năm 7 tuổi, thế giới của cô gái nhỏ lặng lẽ cô độc và lo sợ bị bỏ rơi. Và điều đó đã thành sự thật lúc bà Liễu qua đời. Nếu ai hỏi thế giới của Giang Nguyệt là gì, chắc cô không ngần ngại trả lời là Giang Quân, người đã xuất hiện cứu vớt cuộc đời cô, cưu mang che chở cô, mang đến cho cô một gia đình. Lần đầu tiên khi Giang Nguyệt biết đến Giang Quân là khi cô 7 tuổi, anh đã 23 tuổi rồi.
Cô nhỏ bé nhưng hiểu chuyện, có lẽ do mồ côi từ nhỏ nên cô chín chắn hơn tuổi của mình, nhưng cũng không ngăn được cô gái nhỏ với những rung động đầu đời dành cho Giang Quân. Chẳng biết khi nào từ sự ngưỡng mộ, tôn trọng mà tình cảm trong cô đã nảy nở. Có thể mọi người nghĩ đó là sự cảm kích với người cưu mang mình, ngay cả Giang Quân cũng không chắc về tình cảm mới đầu cô dành cho anh, nhưng bản thân Giang Nguyệt chắc chắn đó là tình yêu.
18 tuổi- lần đầu thổ lộ nhưng bị từ chối. Anh chặt đứt tơ tưởng tình cảm của cô, khuyên cô kết giao, còn riêng anh cũng kết hôn. Giang Nguyệt nghe lời anh, nhưng mối quan hệ với người bạn cùng trường không thể khiến cô rung động. May sao Giang Nguyệt đi nước ngoài và ở đó cô gặp được Alain. Những tưởng cô gái nhỏ sẽ hạnh phúc khi Alain mang đến cho cô tiếng cười, sự vui vẻ, cô đã từng nghĩ kết hôn với Alain nhưng chưa kịp nhận lời thì Alain ra đi bất ngờ. Giang Nguyệt trưởng thành với bao nhiêu vết thương như thế. Vậy nếu về nước gặp lại anh – Giang Quân, cô có dám yêu nữa không. À không, cô vẫn luôn yêu Giang Quân, nhưng cô có tiếp tục theo đuổi và bày tỏ tình cảm nữa không hay cô mệt rồi…
Giang Quân, anh cũng chỉ một mình nên anh hiểu tình thân quan trọng như thế nào nên mới nhận cưu mang một người xa lạ là cô, anh không tin vào tình cảm, anh sợ tình cảm sẽ lụi tàn nên không dám tiến lên đón nhận tình cảm của cô, với anh tình thân là mãi mãi. Có lẽ là vì trưởng thành sớm, thành đạt sớm và thâm trầm nên tình cảm của anh luôn ẩn sâu. Anh thương cô đấy, lo cho cô đấy, nhưng chỉ dám đứng từ xa để nhìn. Nhưng anh nào có biết những cử chỉ quan tâm săn sóc tỉ mỉ anh dành cho Giang Nguyệt đã chứng tỏ đó không còn là tình thân mà là tình cảm dành cho người anh yêu rồi.
Mạch truyện hợp lý với diễn biến nội tâm nhân vật, câu chữ hay, giàu cảm xúc. Truyện có chút ngược tâm nhưng hợp lý, cuối cùng vẫn HE nhé.
Trầm Quang Theo Hướng Nam
Tác giả: Ôn Thanh Hoan
Thể loại: Hiện đại, trâu già gặm cỏ non.
Số chương: Hoàn (52 chương + 1 phiên ngoại)
Lộ Thịnh Minh là con trai trưởng của nhà họ Lộ. Ông yêu một người, yêu đến độ muốn lật đổ toàn thế giới chỉ vì người ấy. Nhưng mà, trách nhiệm đã được định sẵn không cho phép ông và người ấy bên nhau. Ông tàn nhẫn đẩy người ấy ra thật xa…
Lộ Thịnh Minh đã chọn trách nhiệm thay vì người mình yêu.
Diệp Cửu yêu một người đàn ông. Người ấy là tuổi thanh xuân và tín ngưỡng suốt cuộc đời của bà. Bà đã hứa với người ấy, vĩnh viễn cũng không gặp lại nhau, dẫu cho nỗi nhớ vẫn không hề nguôi ngoai. Yêu đến sức cùng lực kiệt, móc hết tim gan nhưng vẫn không nỡ quên người.
Diệp Cửu chọn tình yêu nhưng vẫn không được hạnh phúc bên người ấy…
Ninh Uyển là tiểu thư nhà họ Ninh. Bà thích một người – người đó là toàn bộ thanh xuân của bà, là người bà muốn nắm tay đến già. Sự ích kỷ của bà đã mang đến biết bao đau khổ cho bản thân, người mình yêu lẫn đứa trẻ vô tội kia…
Ninh Uyển vì tình yêu mà dùng hết mọi thủ đoạn. Đến cuối cùng, bà đánh mất cả người mình yêu.
Chu Tần là một chàng trai tốt. Cậu thích một người con gái từ thuở nhỏ nhưng chưa bao giờ có được người ấy. Bởi vì, cậu sinh ra trong một gia đình danh giá và trớ trêu thay, gia tộc của cậu muốn dồn nhà họ Lộ vào đường cùng.
Chu Tần lưỡng lự, đến cuối cùng, cậu không có được tình yêu. Đồng thời, tình thân cũng không còn vẹn nguyên.
Lộ Nam Tâm là con riêng của Lộ Thịnh Minh. Con riêng – một thân phận lúng túng biết bao nhiêu! Từ sau khi chuyển đến nhà họ Lộ, Nam Tâm luôn cẩn thận từng li từng tí mà sống. Một đứa trẻ mới 10 tuổi đã phải học cách quan sát sắc mặt của người khác để sống, dù thích hay ghét thứ gì cũng không được để người khác biết.
Một Lộ Nam Tâm như vậy đã khiến cho Cố Trầm Quang đau lòng biết bao nhiêu. Lúc đầu, vì thương tiếc mà đối xử dịu dàng với cô, kiên nhẫn vô hạn. Dần dần, tình thân đã biến thành tình yêu.
Cố Trầm Quang là một người con trai tốt. Anh nghiêm cẩn, học lực xuất sắc, không có bất kỳ thói hư tật xấu nào. Anh hệt như thần tiên hạ phàm, thanh tâm quả dục, sống một cuộc sống bình lặng. Chỉ là, ai cũng biết, anh trân trọng một người con gái bằng cả sinh mệnh.
Cố Trầm Quang không chút do dự mà chọn Nam Nam của anh, chứ không phải gia tộc.
Với Lộ Nam Tâm, Cố Trầm Quang là ngọn đèn soi sáng cho cuộc đời bất hạnh của cô. Anh là tín ngưỡng mà cô dùng cả đời để theo đuổi. Cứ ngỡ cả đời cũng sẽ không với tới được thì người ấy đã ôm lấy cô.
Lộ Nam Tâm muốn lựa chọn tình thân nhưng người thân của cô không cần cô.
Lộ Thịnh Minh có thể là người thừa kế xuất sắc nhưng không phải là người cha tốt, cũng chẳng phải là người chồng tốt. Ông hy sinh bản thân và toàn bộ người ông thương yêu chỉ vì gia tộc. À, ông này cũng hơi tra, cưới người khác dù trong lòng đã có người yêu. Đã vậy, sau khi cưới còn không đối xử tốt với vợ. Đến cuối cùng, ông cũng không được hạnh phúc.
Nếu Như Em Yêu Anh
Tác giả: Bố Lạc.
Thể Loại: Hiện đại, nữ chính 25 tuổi, nam chính 43 tuổi, ngược tâm, HE.
Số chương: Hoàn 20 chương
Tình yêu của Khổng Bồi dành cho Thái Dương là một tình yêu như thế nào để khiến anh phải luôn dặn lòng mình chỉ được im lặng dõi theo cô đảm bảo cô bình an, luôn tự nhắc nhở rằng cô chỉ là con gái mình mà thôi.
Tình yêu của anh bao la mà cũng hèn mọn tới mức nhớ mà không dám gặp,yêu chẳng dám nói, đến một cái ôm tự lừa mình dối người là cái ôm tình thân ấm áp cũng chẳng dám trao chỉ sợ không kìm được sẽ đầu hàng.Tất cả chỉ vì cái gọi là khoảng cách tuổi tác và có lẽ là vai vế nữa.
Lần đầu gặp gỡ, Thái Dương 10 tuổi đã bảo Khổng Bồi 28 đừng đi, đừng để lại cô một mình. Thái Dương của thời thanh xuân chỉ vì không nỡ rời xa Khổng Bồi mà đành phải dùng cách cực đoan nhất để rời xa anh. Từ đó Thái Dương vẫn là tất cả của Khổng Bồi nhưng Khổng Bồi không dám đến gần cô nữa, không dám tỏ ra quá để ý dù tất cả vẫn tự biết rõ ràng là rất quan tâm. Khổng Bồi sợ mình sẽ là chiếc lồng giam giữ chân Thái Dương mà đâu ngờ hai người vẫn luôn tự giam lòng nhau trong chiếc lồng vô hình ấy.
Khổng Bồi một bác sĩ uy tín, tận tụy hết lòng vì mọi người ai gặp cũng mến. Thái Dương cô gái tưởng chừng như lạnh lùng xa cách nhưng lại mang đến hơi ấm mặt trời cho mọi người như chính tên của cô. Họ đáng được yêu thương như vậy có lẽ gì lại không được thành đôi?
Truyện cũng có người tốt và người khó ưa nhưng không đáng kể. Lồng trong câu chuyện của cặp đôi chính là câu chuyện của những người bạn của họ. Như cô bạn Hoa Điêu xinh đẹp nhưng mỏng manh như chú bươm bướm sau vết thương lòng của tuổi thanh xuân, như Khúc Hạo Triết người từng đơn phương Thái Dương hay Bàng Đức người đàn ông luôn quan tâm chăm sóc và vực dậy Thái Dương. Tất cả đều là người có tình và nhận ra hạnh phúc của mình để trở về bên nhau.
Ngày Em Đến
Tác giả: Tĩnh Phi Tuyết
Thể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, trâu già gặm cỏ non, HE
Số chương: Hoàn 104 chương
Trương Tư Ninh thật may mắn khi gặp và yêu Vệ Cẩm Huyên, một người đàn ông đúng nghĩa, quá đỗi tuyệt vời. Có lẽ, sẽ chẳng có ai thích hợp ở bên cạnh cô, che chở cô, nhưng lại chỉ dạy cho cô như anh. “Anh vừa như trưởng bối, vừa như bạn bè lại là người yêu”.
Anh giúp cô kiềm chế cái tôi của mình, cho cô biết sự xảo trá của thế giới ngoài kia, cho cô biết, ngoài anh ra, chẳng ai có thể che chở cho cô hết cuộc đời này. Sự dịu dàng nhưng vẫn rất lý trí của một quý ông thực thụ làm người đọc đắm say lúc nào không hay.
Với anh, Trương Tư Ninh như một cô bé con chưa nếm trải sự đắng cay ngọt bùi của cuộc sống. Ấn tượng lần đầu anh gặp cô là một người rất trang nhã, lịch sự và chín chắn. Nhưng khi tiếp xúc nhiều hơn, Trương Tư Ninh dần lộ ra “bản chất” của mình, một cô gái trẻ tuổi, có tiền nhưng sống xa gia đình do những biến cố trong quá khứ. Cô tùy hứng khi những năm tháng niên thiếu không được bàn tay mẹ dẫn dắt. Cô thiện lương, đáng yêu, luôn lạc quan, chưa từng tiếp xúc với những mưu mẹo của người đời.
Khi rơi vào lưới tình, cô thẳng thắn thừa nhận: “Thích thì nói chuyện yêu đương, không thích thì cả đời không qua lại với nhau!”. Chính vì điều đó mà Vệ Cẩm Huyên đã bị cô hấp dẫn lúc nào không hay: “Tư Ninh, em khuấy đảo tim anh!!”. Anh muốn mình sẽ là người chở che cô cho đến hết cuộc đời, dạy cho cô những điều mà cô chưa biết, để cô luôn giữ nét thiên chân không bị thói đời làm thay đổi. “Vệ Cẩm Huyên hy vọng, anh có thể mở ra cho cô một vùng trời mới, dưới sự che chở của anh cô có thể không buồn không lo.”
Nói như vậy nhưng không có nghĩa nữ chính vô dụng, thánh mẫu đâu. Tuy ra xã hội chưa lâu nhưng Trương Tư Ninh vẫn rất lý trí và thực tế. Cô có thể đối tốt với mọi người, cơ mà nếu bị lợi dụng, cô sẽ mạnh tay đáp trả lại. Cô bình tĩnh bên Vệ Cẩm Ninh, khi anh là một quý ông giàu sụ, hay là một kẻ không một đồng bạc trong tay: “Anh cứ làm đi, cho dù thất bại, còn có phiếu cơm dài hạn là em, đừng lo.” Cho dù là một kẻ lăn lộn trên thương trường nhiều năm, nhưng khi nghe câu nói ấy, anh đã tan chảy bởi sự đáng yêu của bạn gái mình. Bởi, cho dù là ai, những lúc khó khăn nhất, họ luôn cần ai đó đứng về phía mình, ủng hộ mình vô điều kiện.
Vệ Cẩm Huyên là người tàn tật, chân trái anh bị cưa bỏ sau vụ tai nạn xe thảm khốc. Trương Tư Ninh luôn nghĩ anh hẳn sẽ tự ti về điều này lắm. Một người khỏe mạnh với tay chân lành lặn bỗng sau một biến cố, lại trở nên tàn tật, dù mạnh mẽ đến đâu cũng hóa yếu mềm. Chính vì thế mà cô luôn chăm lo cho anh mỗi khi trở trời, mỗi khi anh đứng lâu, mỗi khi anh sĩ diện với ai đó.
Cô luôn thì thầm với anh rằng: “Herman, trong mắt em, anh là giỏi nhất, không ai có thể so sánh được với anh hết”. Nhưng Vệ Cẩm Huyên là ai cơ chứ, một kẻ đã nếm trải sự cay đắng của cuộc đời, sự bạc bẽo của lòng người, anh hóa khuyết điểm thành ưu điểm của mình.
Có thể nói, chữ “duyên phận” trong tác phẩm đóng một vai trò rất quan trọng trong mối quan hệ giữa nam nữ chính. Bởi nếu không vì chữ duyên, e là họ sẽ không gặp nhau giữa hàng vạn người trong thành phố, càng không có chữ phận để họ có thể cùng nắm tay nhau trải qua hết quãng đời còn lại. Thật may mắn khi hai người đã có thể tìm thấy nhau giữa biển người mênh mông!
Yêu Không Phải Lúc
Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp
Thể loại: Hiện đại, thầy trò, nữ cường.
Số chương: Hoàn (52 chương + 2 phiên ngoại)
Khương Từ như một bông hoa sen thanh cao và lạnh lùng. Từ một ‘hòn ngọc quý’ sống trong nhung lụa, gia đình thất thế, ba chết, tài sản bị niêm phong, cô biến thành một đứa con gái 17 tuổi không nơi nương tựa, không tiền không người thân. Thế nhưng cô chưa từng cúi đầu mà vẫn luôn ngẩng cao đầu để đối mặt với cuộc đời, cũng chẳng vô duyên vô cớ nhận sự giúp đỡ từ người khác kể từ những việc cỏn con vụn vặt nhất. Trước đây, dù cô ngạo mạn khiến người ta ghét bỏ thì họ vẫn phải e dè sự giàu sang của cô mà sun xoe, còn giờ khi đã thất thế thì cô chẳng còn là gì cả.
Có một cô gái khi bị người ta trêu ghẹo, sờ vào tóc, cô gái ấy đã cạo trọc đầu và tố cáo chàng trai kia ‘quấy rối tình dục’; Có một cô gái làm phục vụ trong bar, bị chàng trai bắt uống rượu, cô thà nghỉ việc chứ nhất quyết không uống. Cô gái ấy là Khương Từ. Còn chàng trai ấy là bạn học của Khương Từ và cũng là cháu trai của nam chính – Lương Cảnh Hành.
Lương Cảnh Hành hơn Khương Từ 12 tuổi, là người đã từng chịu ơn của ba Khương Từ. Gặp lại cô ở lễ tang của cha cô, nhìn gương mặt vô cảm của cô cúi chào từng người đến viếng, cả người cô lạnh ngắt như không còn sức sống. Xót xa trước hoàn cảnh của cô, lại biết cô là người theo học nghệ thuật (vẽ) nên lấy lý do nợ tiền cha cô mà ‘trả’ cô mười triệu tệ.
Với Khương Từ hiện giờ, mọi người né cô còn không kịp, nào có ai chìa tay ra giúp đỡ, ấy vậy mà giữa biển người mênh mông, có Lương Cảnh Hành vừa lúc chìa tay ra giúp và Khương Từ cũng vừa lúc nhận cái chìa tay đầy ơn huệ này.
Bắt đầu từ cái ‘ơn’ rồi dần dần Lương Cảnh Hành bị Khương Từ thu hút bởi sự quật cường đến cô độc của cô, đến đáng thương của cô.
Khương Từ thích Lương Cảnh Hành từ rất sớm, bản tính vốn lạnh lùng và xa lánh mọi người, nhưng cô luôn không kìm được muốn trò chuyện nhiều hơn với anh, dù những lúc anh đến luôn kèm theo sự giúp đỡ, còn cô toàn buông lời mỉa mai cay độc. Họ cứ lửng lơ như vậy cho đến tận ngày cô thi tốt nghiệp, bị người ta mang dao đến chém, anh lao đến bảo vệ che chở cho cô, trong lúc hoảng loạn cô mới nói: “Anh đã lớn hơn em một giáp rồi còn muốn em chờ bao lâu nữa” thì tình cảm giữa họ mới tăng thêm một bậc.
Nếu như Khương Từ nhận ra tình cảm của mình từ sớm và khi đã xác định thì không ngại ngần thể hiện tình yêu của mình thì Cảnh Hành lại ngược lại. Anh tự ti vì mình lớn hơn cô quá nhiều, nhu nhược trước tình cảm, sợ rằng cô chưa được nếm trải hết những thứ mới mẻ của cuộc đời nên hẹn hò với anh là quyết định bồng bột của tuổi trẻ, sợ cô sau này sẽ hối hận,… nhưng bù lại, anh luôn luôn giúp cô, luôn lo lắng cho cô và cố gắng trải con đường đầy hoa cho tương lai của cô.
Bước ngoặt trong tình cảm của Cảnh Hành là khi tình cảm của họ bị phát hiện, Khương Từ nhận ra được nếu như ‘mình cứ thế này’ sẽ chỉ cản con đường tương lai của anh, vì bảo vệ anh mà cô nhận hết lỗi về mình và bỏ đi 3 năm.
Khi cô trở về cũng là lúc cô có thể tự tin sánh bước cùng anh, vẫn có thể tiếp tục ngẩng cao đầu để sống, còn anh cũng đã hiểu rõ tình cảm trong lòng mình, cái gì là quan trọng nhất, cái gì cần nắm chặt và cái gì cần gỡ bỏ.
Nữ chính, kiên cường, độc lập, không sợ khó, không ngại khổ, yêu hết mình và cố gắng hết mình. Dù nói nam chính nhu nhược nhưng anh chính là người đứng sau lo lắng từng chút một, giúp đỡ tận tình cho nữ chính.
Kết: Trên đây là top 10 truyện ngôn tình hay nhất hiện nay về thể loại trâu già gặm cỏ non mà mình muốn đề cử cho các bạn. Thỉnh thoảng đổi một chút mới lạ, biết đâu có bộ truyện yêu thích của bạn ở trong này thì sao? Hãy thử đọc và cảm nhận nhé!